Thổ Lộ Cùng Cha
Một thời cha cõng ta đi
Vượt bao ghềnh thác, ta thì lớn khôn
Đối mặt với hết tủi hờn
Biết đời rộng – hẹp, vui – buồn từ đâu.
Đất rồi cũng phải bạc màu
Cây thời vàng lá úa nhàu thời gian
Chắp vá ngày tháng cơ hàn
Qua cơn hoạn nạn, lỡ làng cha ơi!
Bao nhiêu là bức tranh đời
Bấy nhiêu tâm sự rối bời mênh mang…
(Kiên Nhẫn)
Một thời cha cõng ta đi
Vượt bao ghềnh thác, ta thì lớn khôn
Đối mặt với hết tủi hờn
Biết đời rộng – hẹp, vui – buồn từ đâu.
Đất rồi cũng phải bạc màu
Cây thời vàng lá úa nhàu thời gian
Chắp vá ngày tháng cơ hàn
Qua cơn hoạn nạn, lỡ làng cha ơi!
Bao nhiêu là bức tranh đời
Bấy nhiêu tâm sự rối bời mênh mang…
(Kiên Nhẫn)
Comment